Thứ Sáu, 15 tháng 10, 2021

Hành trình lớn khôn! Scars to your beautiful!

 Hành trình lớn khôn

Có cậu bé, cô bé trong hình hài của những người lớn. Đã lớn tuổi nhưng vẫn mang tâm hồn trẻ thơ. Họ thật sự không hiểu rằng thứ bản thân đối mặt là gì. Họ bông đùa trước số phận, mải miết dong duổi chạy theo những thú vui ngoài kia mà không màng thế sự.

There are boys and girls in the form of adults. Old, but still young at heart. They really don't understand what they're dealing with. They joke about fate, busy running after the pleasures out there without caring about the world.

Thổn thức, lắng lo của những người kề bên. Đau đầu, đau lòng. Những nếp nhăn hằn in sâu hơn. Muộn phiền hiện lên gương mặt. Thật buồn cho những người như chúng tôi.Từ tâm hồn tới vật chất đều xước xát. Chật vật với cơm, áo, gạo, tiền rồi thao thức với tương lai của chính mình. 

Sobbing, worries of those around. Headache, heartache. Deeper wrinkles. Disappointment appeared on his face. It's sad for people like us. Hurt from soul to material. Struggling with rice, clothes, rice, money, and then awake with their own future.

Đầu tư một khoản tiền khổng lồ cho tương lai của nó mà nó không nhìn thấy cũng giống như canh bạc có thể mất trắng. Sự cố gắng của ai đó ngoài kia không có giới hạn, không bao giờ đủ.

Investing huge sums of money for its future that it does not see is like gambling that could lose everything. Someone's efforts out there have no limits, never enough.

Cũng mệt mỏi lắm vì sự cố gắng của mình không đủ và cũng không biết thế nào là đủ cả. Năng lượng của tuổi trẻ bị đốt cháy hết vào cuồng quay của cuộc sống. Bạn nhất định phải nỗ lực để thành công. Ai đã đặt ra điều đó. Để khiến những đứa trẻ như chúng tôi bị thiêu rụi tâm hồn suốt những năm tháng sống trên đời.

I'm also very tired because my efforts are not enough and I don't know how to be enough. The energy of youth is burned into the whirlwind of life. You definitely have to work hard to be successful. Who set it up. To make children like us burn our souls during all our years of life.



Thật sự những người đang nỗ lực ngoài kia có hạnh phúc. Hạnh phúc với những ngày lang thang kiếm sống, trau dồi ngoài kia? Thực sự sống là nhất định phải có mục đích sống và nỗ lực vì nó sao? Ai đó đến với cuộc đời này với mục đích như thế nào, liệu họ có thật sự biết và hiểu nó? Tại sao họ lại khẳng định đó là mục đích cuộc đời họ? Họ đã làm bằng cách nào?

Truly the people who are working hard out there are happy. Happy with the days wandering for a living, cultivating out there? Is it really necessary to have a purpose in life and strive for it? With what purpose does someone come into this life, do they really know and understand it? Why do they insist that is the purpose of their life? How did they do it?

Tôi thấy thương cảm cho chính mình, bởi tôi cũng là người đang vấp phải những sa ngã. Từ khi bắt đầu có nhận thức về cuộc đời, tôi có cảm giác mình có xu hướng chống đối xã hội. Tôi luôn thắc mắc những thứ khác với họ, thắc mắc về sự tồn tại của điều gì đó và thích những thứ người khác không thích và cho rằng tôi thật điên rồ.

I feel sorry for myself, because I am also the one who is facing downfalls. From the moment I began to have a sense of life, I felt that I had antisocial tendencies. I always wonder what's different from them, wonder about the existence of something and like what other people don't like and think I'm crazy.



 Đầu tiên là việc lấy chồng, sinh con. Có chắc bạn hạnh phúc với điều đó, bạn có thể quên đi những mệt nhọc ngày thai nghén, lúc sinh con, những đêm thức trắng vì con khóc, hay những ngày nuôi con vất vả. Bạn có thể quên mình đi mà hy sinh thời gian cho chồng, gia đình chồng và những đứa con, quên đi vệt rạn? Mọi người luôn nhắc tới bình đẳng giới nhưng lại luôn giữ lối nghĩ đó trong cách hành xử. Tôi không thấy hạnh phúc với quyết định lấy chồng, sinh con. Tôi hạnh phúc khi một mình. Hạnh phúc sinh ra trong nội tại tâm hồn tôi, vì vậy tôi ích kỷ trong việc san sẻ và hy sinh cho người khác. Đó cũng là quan niệm của tôi. 

The first is getting married and having children. Surely you are happy with that, you can forget the fatigue of pregnancy, childbirth, the nights of staying awake because of the crying baby, or the hard days of raising children. Can you forget about yourself and sacrifice time for your husband, in-laws and children, forgetting about stretch marks? People always talk about gender equality but always keep that way of thinking in their behavior. I am not happy with my decision to get married and have children. I'm happy when I'm alone. Happiness is born within my soul, so I am selfish in sharing and sacrificing for others. That is also my opinion.

Nhất định phải nỗ lực thành công sao? Lắm khi chăm chăm đi làm rồi về học thêm nhiều thứ. Rồi tập thể dục, đọc sách, chia sẻ cùng bạn bè. Bận đến bơ phờ. Nhưng cũng có những khi tôi vui vì điều đó” bận rộn”. Và cũng có những cuộc đấu tranh tâm lý, rằng thôi cứ sống nhàng nhàng cũng được, có cơm ăn, áo mặc thế là đủ. Nhưng rồi cũng chưa thể bỏ qua cái định kiến trong đầu chính bản thân. Lại chầy vẩy với cuộc sống. Tại sao những người trẻ không thể thảnh thơi mà phải nỗ lực và đợi đến khi răng rụng, chân tay yếu rồi mới nghỉ ngơi? Ảnh hưởng của cộng đồng có sức mạnh ghê gớm.

Are you sure to strive for success? Sometimes when I work hard, I come back to study more things. Then exercise, read books, share with friends. Busy to listless. But there are also times when I'm glad it's "busy". And there are also psychological struggles, that it is okay to live an average life, to have food to eat and clothes to wear. But then still can not ignore the prejudice in his own head. Struggling with life again. Why can't young people relax but have to work hard and wait until their teeth fall out and their limbs are weak before resting? Community influence is powerful.



Có thể sau này tất cả những thứ tôi cho là đúng kia cũng sẽ thay đổi, chỉ là lúc này đây tôi muốn bày tỏ cảm nhận của bản thân thẳng thắn không che dấu mà thôi.

Maybe in the future, all the things I think are right will change, but right now, I just want to express my feelings frankly and undisguised.

 Tôi luôn cho rằng mình là kiểu người không quan tâm điều tiếng nhưng thật ra trong sâu thẳm đáy lòng vẫn có chút hoang mang lo sợ. Sợ mình nghèo, sợ mình không thể làm được, sợ phật lòng, e dè đủ thứ cả. Nhưng rồi tôi lại nghĩ, mọi người vẫn đang sống đó thôi. Có lẽ cái số phận của tôi là thế. Ngược lòng với xã hội. 

I always thought that I was the type of person who didn't care about publicity, but in fact, deep down, I was still a little confused and scared. Afraid of being poor, afraid of not being able to do it, afraid of being offended, afraid of everything. But then I thought, people are still living there. Maybe that's my fate. Against society.

Dù tôi ghét một mình nhưng lại là kiểu người chỉ có thể đi một mình Bạn ah, dù thâm tâm có lo sợ thế nào, đau lòng thế nào thì cũng chỉ có bản thân mình biết. Mình phải tự điều chỉnh. Hôm nay bạn và tôi, xin hãy cho chúng tôi ẩn nấp một ngày. Vì ngày mai khi nắng lên chúng tôi sẽ trở lại mạnh mẽ hơn. Giống như trái đất quay quanh mặt trời. Mặt trăng quay quanh trái đất. Tất cả đều theo quy luật và chúng không chung con đường. Nhưng bạn cũng biết đôi khi điều đó cũng có thể xảy ra. Chuyện là trái đất, mặt trăng, mặt trời gặp nhau trên một đường thẳng.

Even though I hate being alone, I'm the type of person who can only go alone. You ah, no matter how scared or heartbroken you are, only yourself knows. I have to adjust myself. Today you and I, please let us hide for a day. Because tomorrow when the sun comes up we will come back stronger. Like the earth revolves around the sun. Moon orbiting the Earth. All follow the rules and they do not share the same path. But you also know it can happen sometimes, too. The story is that the earth, moon, and sun meet in a straight line.

 Khả năng vận động cá nhân đôi khi cũng chỉ là đóng góp thôi nhé! Dù sao người bạn đang đối diện là tôi. Nếu đã gặp tôi thì cũng rất cảm ơn bạn, người cho tôi thấy bản thân mình. Loay hoay, hoang mang, lo sợ, mất phương hướng,... không sao đâu. Họ cũng đã sống, tại sao mình lại không?

Personal mobility is sometimes just a contribution! Anyway, the person you are facing is me. If you have met me, thank you very much, who showed me who I am. Confused, bewildered, afraid, disoriented, ... it's okay. They also lived, why not me?





Việc chấp nhận bản thân mình cũng là điều tôi đang thẳng thắn đối diện. Chỉ khi kỳ vọng quá nhiều vào mình mới sinh ra cảm giác yếu đuối và thất vọng. Chỉ cần thay đổi cách nhìn nhận rằng mình cũng chưa được tốt và còn cần học nhiều thứ để cải thiện bản thân mình hơn nữa.

Self-acceptance is also something I am facing frankly. It is only when expectations are too high of oneself that feelings of weakness and disappointment arise. Just change the way you see yourself that you are not good enough and still need to learn many things to improve yourself even more.

By ELY,


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Là em _ Am I

  Là Em It ’s you M ình phải là đứa trẻ ngoan. Mình phải là học sinh đứng nhất.  Mình phải là thủ khoa tốt nghiệp.  Mình phải là nhân vi...