Thứ Sáu, 15 tháng 10, 2021

Không là lãng quên! Neverforgot!

 

Không là lãng quên!

Neverforgot!




Bước xuống phố vào khung giờ 5:30 sáng, cái rét xe xe của mùa thu, cùng những giọt mưa lâm tâm vương trên áo, tôi phóng xe tới chỗ làm.

Stepping down the street at 5:30 am, the cold of autumn, with the raindrops on my shirt, I drove to the place.

Trên con đường quen thuộc ngày nào cũng băng qua, tôi không còn quá để ý những thứ diễn ra xung quanh nữa, chỉ đơn giản là đi và đầu óc trống rỗng. Ấy vậy mà hôm nay cái thứ quen thuộc ấy lại có gì đó khác thường.

On the familiar road that crosses every day, I no longer pay too much attention to the things going on around me, I simply walk and don’t thing so much. But today, that familiar thing was something out of the ordinary

 Những chiếc xe bus đã tấp nập trở lại. Hình ảnh chiếc bus bon bon trên đường hẳn không quá lạ lẫm. Nhưng vì dịch bệnh mà nó bất đắc dĩ ở yên, hình ảnh như bị giấu đi khỏi thành phố trong một thời gian dài. Hôm nay khi lại được nhìn thấy những dịch chuyển của nó, cảm xúc trong tôi lại rộn ràng.

The buses were busy again. The image of a bon bon bus on the road is not too strange. But the epidemic is happening, it was reluctant to stay, the image was hidden from the city for a long time. Today, when I see its movements again, my emotions are bustling again.

À…mọi thứ đã trở về rồi, chỉ có chúng tôi là không như xưa nữa. Chiếc bus mang theo kỷ niệm của bao người, và cả tôi nữa. Những ngày đợi bus đi học, chen chúc trên chuyến xe trở về nhà, đến quen mặt với bác lái và anh phụ xe, tấm vé bus cũ kỹ cất trong balo. Những thư đã cũ nhưng cái cảm giác đó vẫn ngay đây. Chỉ trong vài tíc tắc thấy cái hình ảnh của chiếc bus thôi mà khoảng không gian như chậm lại để dòng ký ức miên man ùa về. Khóe mắt cay cay, vì bản thân nhận ra tất cả những thứ đó đã trở thành quá khứ.

Ah…everything is back, it's just us that's not the same anymore. The bus carried the memories of many people, including me. The days of waiting for the bus to go to school, cramming on the bus back home, going to meet the driver and the assistant, the old bus ticket kept in the backpack. The letters are old but that feeling is still there. In just a few seconds, seeing the image of the bus, the space seemed to slow down so that the endless stream of memories rushed back. The corners of my eyes sting, because Iam  realizes that all of that has become the past.



Hiện tại tôi đây, đang đi làm với chiếc xe cá nhân, lướt qua nhau giống như việc bỏ lại tất cả, băng băng tiến về phía trước.

Here I am, going to work with my personal car, passing each other like leaving everything behind, moving forward.

Không phải tôi lãng quên quá khứ nhưng là bỏ những ký ức đó vào một ngăn sâu trong tâm hồn, thi thoảng bắt gặp để cảm xúc lặng lẽ lên ngôi.

It's not that I forget the past, but I put those memories into a deep compartment in my soul, sometimes I catch them so that emotions can quietly take the throne.

Có những thứ sau này cũng chẳng thể gặp lại nhưng không phải là tôi không nhớ nữa, chỉ là cất giấu đi để bước tiếp, vì cuộc sống của chúng ta luôn thay đổi, khoảnh khắc này đè lên khoảng khắc kia. Sự hỗn loạn trong tâm hồn là có nhưng rồi chúng ta cũng sẽ sắp xếp được thôi.

There are things that I can't see again in the future, but it's not that I don't remember anymore, it's just hidden to move on, because our lives are always changing, one moment on top of another. The chaos in the soul is there, but we will be able to sort it out.

Vì thế bạn tôi ơi, là những ngày chúng ta đang sống, rồi sẽ là quá khứ, hiện tại và cũng là tương lai. Dù bạn có đang gặp chuyện vui hay buồn thì cũng hãy vui vẻ đón nhận. Thượng đế đã ban tặng cho chúng ta cuộc sống này, vì thế tôi mong muốn sống từng khoảnh khắc đều biết ơn và hết mình. Gìn giữ những ký ức đã qua và đón nhận tương lai bằng trái tim nồng nhiệt và bạn cũng vậy nhé!

So my friends, these are the days we live in, then there will be the past, the present and also the future. Whether you are facing a happy or sad situation, please accept it with joy. God has given us this life, so I want to live each moment gratefully and to the fullest. Preserve past memories and embrace the future with a warm heart and you too!

BY ELY,

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Là em _ Am I

  Là Em It ’s you M ình phải là đứa trẻ ngoan. Mình phải là học sinh đứng nhất.  Mình phải là thủ khoa tốt nghiệp.  Mình phải là nhân vi...