Thứ Ba, 22 tháng 3, 2022

Là em _ Am I

 Là Em

It ’s you



Mình phải là đứa trẻ ngoan.Mình phải là học sinh đứng nhất. Mình phải là thủ khoa tốt nghiệp. Mình phải là nhân viên ưu tú.Mình, phải là một ai đó…Gánh nặng hình tượng ăn sâu trong tâm trí em và cả nơi mà em đang hiện diện. Em đã nghĩ đó là điều hiển nhiên vì việc xây dựng hình tượng tốt chẳng có gì sai. Nhưng chính cái hình tượng đó khiến em từ một cô bé hay cười trở nên trầm mặc và dần rơi vào trạng thái ủ rũ mà mong muốn từ bỏ bởi chẳng thể vượt qua cái bóng tốt đẹp mà em cố gắng vì xã hội sẽ nhìn vào em dựa trên hình ảnh em mang.  

Lần đầu của em là cái ngày mà em biết mình đang thật sự sống.


I have got to a good children. I have got to a best student. I have got to be the one in all. To be someone…The burden of the image that feeds deep into your mind and the whole place that you're present, I thought it was obvious because it was a good construction. But it's that image that makes you from a girl who laughs at you and falls into a moody state that you want to give up because you can't overcome a good shadow that you try because society will look at you on the image you.



Những ngày loay hoay, chênh vênh sau khi ra trường. Bạn có như vậy chăng? Vì sao mình lại có những cảm xúc của sự trống trải và cô đơn? Vì mình cũng là bạn. Chẳng phải từ khi còn nhỏ cho tới lúc đi học, chúng ta vẫn đang đi theo những thứ được sắp sẵn sao? Lên lớp 1 rồi sẽ có lớp 2 và những lớp học của cấp hai, cấp ba. Hành trình của chúng ta bắt đầu chuếnh khi lựa chọn thi đại học. Vì phải chọn, lần đầu bố mẹ chẳng còn bắt em phải nghe lời nữa. Bố mẹ, thầy cô, những người quanh em bắt đầu hỏi em muốn gì? Chẳng phải từ trước tới giờ luôn có đáp án sẵn sao? Bây giờ đột ngột đưa cho em một câu hỏi và mở màn đã là một câu hỏi khó như vậy? Em làm sao tìm được cách trả lời cho câu hỏi đó? Em không biết cách để trả lời. Em ngơ ngác, chỉ mình em như thế thôi sao? Làm cách nào họ có đáp án cho mình? Lựa chọn của em là gì? Đáp án của em có giống bạn, người đang đối diện với mình? Em chọn trường dựa theo lời khuyên của thầy cô: Môn này em đang có ưu thế hơn môn kia, em có thể thi trường này, trường kia. Em lại nỗ lực thi vào trường này, vì danh tiếng trường có. Trải qua 4 năm, hối hả giữa những ngày đi học, đi thực hành và làm thêm. Bạn của em học xong 2 năm đã dừng lại mà thi học trường khác vì nó nói: “ Tao không phù hợp với cái ngành này, tao phải đi tìm tao thật sự thôi”. Em chẳng thể hiểu nổi nó nói gì lúc ấy nên nghĩ nó thật dở hơi. Giờ thì em mới nhận ra cái hiểu biết của đứa bạn năm đó. Ra trường rồi, em loay hoay tìm kiếm việc làm. Gửi CV, đi phỏng vấn khắp nơi. Em được nhận vào làm văn phòng, may mắn thay là nó đúng chuyên ngành em đã học. Ngày ngày đi làm, công việc em đã quen, đồng nghiệp cũng đã hoà hợp, sếp cũng trọng dụng và ưu ái, lương thưởng ổn định. Nhưng sao lòng em chẳng thể êm đềm như cái cách mà người ngoài thấy. Bạn cho rằng em là cô gái ù ì sao? Em vô cùng năng động, hoạt bát. Học tập với em không ít thành tựu, em tham gia đủ thể loại lớp học kỹ năng mềm và học thêm nhiều ngôn ngữ khác nhau. Là một người thú vị nên em chẳng thể hài lòng với sự an nhàn ấy. Em khao khát một thứ gì đó mà em vẫn đang tìm kiếm. 

Struggling days, precarious after graduating from school. Are you like that? Why do I have feelings of emptiness and loneliness? Because I'm you too. Aren't we still following things that are planned from childhood to school? Up to grade 1, there will be grade 2 and classes for middle and high school. Our journey begins when choosing a college entrance exam. Because I had to choose, my parents didn't force me to obey for the first time. Parents, teachers, people around me started asking me what I want? Hasn't there always been an answer ready? Now suddenly give me a question and the opening is already such a difficult question? How can I find the answer to that question? I don't know how to answer. I'm bewildered, am I the only one like that? How do they get their answers? What are my options? Is my answer similar to yours? who is facing me? I choose the school based on the teacher's advice: I have an advantage over that subject in this subject, I can take the exam in this school or that school. I tried again to get into this school, because of the school's reputation. After 4 years, hustling between school days, going to practice and working part-time. My friend after studying for 2 years stopped and went to another school because he said: "I am not suitable for this major, I have to find the real me". I couldn't understand what he was saying at the time so I thought it was crazy. Only now do I realize the understanding of that year's friend. After graduating from school, I struggled to find a job. Send CV, go for interviews everywhere. I was accepted to work in the office, fortunately it was in the field I studied. Every day I go to work, the job I am used to, colleagues also get along, the boss also respects and favors, the salary is stable. But why can't my heart be as calm as the way outsiders see it? Do you think I'm a dumb girl? I am very active and energetic. Studying with me has made many achievements, I participated in all kinds of soft skills classes and learned many different languages. As an interesting person, I cannot be satisfied with that comfort. I'm longing for something I'm still looking for. 


Em phân vân giữ việc rời đi hay ở lại. Em mệt mỏi khi hiện diện trong cái vỏ bọc mà xã hội nhìn vào em. Em bất chợt gặp được câu nói thế này trong cuốn sách khá nổi tiếng hiện tại : “ Không sợ chậm chỉ sợ dừng” của Vãn Tình: “ Nếu hai đáp án rõ ràng như hai xấp tiền thì bạn đã không phân vân, nếu bạn đã phân vân có nghĩa là hai đáp án có giá trị ngang nhau.” Không có đáp án đúng sai, chỉ là lựa chọn nào của chúng ta cũng sẽ đưa ta đi và đích đến là do ta quyết định.

I'm debating whether to leave or stay. I'm tired of being in the guise of how society looks at me. I suddenly came across this saying in the current quite famous book: "Not afraid of being slow, afraid of stopping" by Van Tinh: "If the two answers were as clear as two stacks of money, you wouldn't hesitate, if you puzzled means that the two answers have equal value.” There are no right or wrong answers, it's just that any choice we make will take us and the destination is up to us.

Trong cuốn tập lập trình ngôn ngữ tư duy NLP có một câu mà mãi cho đến hiện tại em mới có thể hiểu: “ Đáp án sẽ đến khi bạn đang đi dạo phố, nghe nhạc hay nấu ăn,…” Và em cũng không ngoại lệ, em bất chợt có cho mình quyết định trong lúc em chạy bộ và nhìn thấy bà và bố mẹ đang nấu cơm. 

In the book, the NLP speaker has a phrase which is forever until I can understand until now: "The answer will come when you are walking in the street, listening to music or cooking,..." And I am no exception. Tears, I suddenly had to decide for myself while I was jogging and saw my grandmother and parents cooking rice.

Bạn có biết đáp án đến với em thế nào không? Có chăng bạn đã nghe tới luật hấp dẫn, domino, hiệu ứng cánh bướm hay điều gì đó tương tự không? Có thể bạn đã vô tình sử dụng luật hấp dẫn của mình mà không biết giống như em đã từng trước đây. May mắn được chọn, may mắn có được những người bạn chất lượng, may mắn học được chuyên ngành phù hợp với con người em.Nhưng quyết định trong lúc chạy bộ của em, chẳng phải là do luật hấp dẫn nữa mà là em, là em đã lắng nghe đứa trẻ bên trong mình. Là em đã dành thời gian để nói chuyện với chính mình, rằng điều em thật sự khao khát là gì? Là sự bình yên nơi tâm hồn, giản dị không khoa trương. Là được có thời gian học hỏi, là có thời gian chạy bộ, là có thể làm việc mà không cảm thấy mệt mỏi, ngần ngại. Bạn có định hỏi làm sao mà làm việc không mệt không? Hãy thật sự hỏi mình. Nếu thời gian cần để nói chuyện với đứa trẻ bên trong mình bạn cũng không thể thì bạn chỉ có thể dựa vào dòng chảy của cuộc sống vậy. Em cũng đã như thế, luôn miệng nói:” Em không biết” Em không biết phải làm gì, em không biết mình thích gì. Thứ em đã làm là dành thời gian chữa lành chính mình. Chấp nhận rằng mình không hoàn hảo, chấp nhận buông bỏ cái tôi, chấp nhận rời bỏ thành phố để trở về, chấp nhận bỏ qua ánh nhìn của người khác để sống với chính em. Em vẫn luôn nói rằng không sợ ai và sống theo cách mình thích. Em chỉ mạnh miệng nói vậy, thật ra sâu trong em. Em rất để ý và bị ảnh hưởng bời ánh nhìn của người khác. Đó cũng là thứ khiến em ngột ngạt. Khi đặt kỳ vọng của xã hội lên mình, dựa trên tiêu chuẩn của người khác mà soi chiếu lên mình. Bông hoa lê tuyết Sulli, Jonghyun của Shinee, những nhân viên văn phòng ở Nhật Bản, họ tự tử vì không thể bước lên định kiến xã hội cái được gọi là hình tượng, áp lực khủng khiếp họ phải gồng gánh. Và hơn hết là sự kỳ vọng vào bản thân dựa trên xã hội quá lớn, khiến họ thất vọng về chính mình. Em cũng đã từng như thế, ảo vọng về bản thân và rồi thất vọng: Tại sao mình yếu kém như vậy, tại sao mình không được như người ta. Sự dằn vặt, dè bỉu bản thân diễn ra trong khoảng thời gian dài, chẳng thể sẻ chia cùng ai, vì ai cũng bận với trách nhiệm của cuộc đời họ. Người có thể thật sự giúp mình chỉ có thể là em, là chính em.  


Do you know how the answer came to me? Have you heard of the law of gravity, dominoes, the butterfly effect or something like that? Maybe you accidentally used your law of attraction without knowing it just like I did before. Lucky to be chosen, lucky to have quality friends, lucky to learn a major that suits me. But the decision I made while running was not due to the law of attraction, but to me. I was listening to my inner child. Is it that you took the time to talk to yourself, what is it that you really desire? It is peace of mind, simple and unpretentious. Is having time to learn, is to have time to run, is to be able to work without feeling tired, hesitant. Are you going to ask how to work without getting tired? Really ask yourself. If the time it takes to talk to your inner child is not enough, then you can only rely on the flow of life. I was like that too, always saying: "I don't know" I don't know what to do, I don't know what I like. What I did was take time to heal myself. Accept that you are not perfect, accept to let go of your ego, accept to leave the city to return, accept to ignore other people's eyes to live with yourself. I've always said that I'm not afraid of anyone and live the way I like. I just said it out loud, really deep inside of me. I am very attentive and influenced by the eyes of others. That's also what makes me suffocated. When you put the expectations of society on yourself, based on the standards of others, shine on you. Snow pear flower Sulli, Jonghyun of Shinee, office workers in Japan, they commit suicide because they can't step up to the so-called image, the terrible pressure they have to bear. And most of all, the expectations of themselves based on society are too great, making them disappointed in themselves. I used to be like that too, disillusioned with myself and then disappointed: Why am I so weak, why am I not like other people. The torment and self-deprecation took place for a long time and could not be shared with anyone, because everyone was busy with the responsibilities of their lives. The person who can really help me can only be me, myself. Why can't I be like other people? The torment and self-deprecation took place for a long time and could not be shared with anyone, because everyone was busy with the responsibilities of their lives. The person who can really help me can only be me, myself. Why can't I be like other people? The torment and self-deprecation took place for a long time and could not be shared with anyone, because everyone was busy with the responsibilities of their lives. The person who can really help me can only be me, myself.













Quá trình của việc nói chuyện với chính mình là khoảng thời gian dài và em cần nhiều hơn nỗ lực là kiên trì tìm kiếm con người thật sự bên trong em. Và rồi em cũng buông bỏ, buông bỏ hình tượng mà em xây dựng dựa theo ánh nhìn của người khác. Em thật tuyệt vời. Trong “ Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” của nhà văn Haemin có viết: “ Bản nhạc hay là do giữa các nốt nhạc có khoảng nghỉ” Và em cũng là bạn, chúng mình cũng nên dừng chân, nghỉ, xem xem bản thân mình ước ao điều gì. Bởi đó mà người ta mới hay truyền tai nhau nói : Buông bỏ cũng cần dũng cảm.

The process of talking to yourself takes a long time and it takes more than effort to persevere in finding who you really are inside. And then I also let go, let go of the image that I built based on other people's eyes. You are so great. In "Slowing down in the hurried world" by writer Haemin, it was written: "A good song is because there is a break between the notes." And you are also friends, we should also stop, rest, watch the version. What do I wish for? That's why people often say: Letting go also needs courage.

Em rời bỏ rồi. Rời bỏ vỏ bọc an toàn. Trở về với bố, mẹ, bà. Trở về với chốn cũ quen thuộc, trở về với chính em thở ban đầu khi em mới chào đời vậy. Chẳng phải Đen nói: “ Nếu mà mệt quá, giữa thành phố sống chồng lên nhau. Cùng lắm thì mình về quê nuôi cá và trồng thêm rau” sao? Đánh giá ư, em đã thôi không còn sợ cái đó nữa rồi, vì em tin tưởng mình xứng đáng được hạnh phúc và xứng đáng vì đó là mong muốn của em. 

I break up. Moving on the safety cover. Return to father, mother, grandmother. Back to the familiar old place, back to the original self when you were born. Didn't Den said to us: "If you're too tired, in the city lives on top of each other. At most, I will go back to my hometown to raise fish and grow more vegetables”. Judging, I've stopped being afraid of that, because I believe I deserve to be happy and worthy because that's what I want.

Em lựa chọn công việc mới, việc mà em muốn làm tốt và chắc chắn em làm tốt. Từ một cô gái văn phòng du lịch, em quay xe trở thành một cô giáo tiếng anh. Đương nhiên, trước lúc đó em đã chuẩn bị để quay xe đúng chiều để không làm sướt sát mình và không làm tổn hại tới người. Em đến với môi trường mới, bắt đầu làm việc. Càng daỵ em càng nhận ra mình thì ra rất yêu việc dạy. Là những ngày mưa xối xả, ngày rét thấu sương hay những ngày đi làm về muộn, em chẳng hề than vãn về mệt mỏi hay ngại ngần về công việc. Thứ cảm giác mà em chẳng thể tìm thấy ở những chỗ làm trước. Không phải nơi đó không tốt mà chỉ là đó chẳng phải nơi em thuộc về. Em bắt đầu nó và không nghĩ tới bất cứ điều gì khác là: “ Hãy chỉ làm nó bằng cả trái tim mình” Em cũng đã học được rất nhiều thứ từ những học trò mà em dạy. Cách bọn trẻ suy nghĩ, rất khác so với người lớn. Chúng đơn giản hoá mọi thứ, mọi hoàn cảnh đối với chúng chẳng có gì là khó khăn và “ sợ” dường như chẳng tồn tại trong thế giới của những đứa trẻ. Na HeeDo trong thước phim “ Tuổi 21, tuổi 25” cô luôn biến bi kịch thành bi hài để có thể tiếp tục để có thể dám làm. Chẳng phải sự tích cực đơn giản hoá mọi thứ của những đứa nhóc thật đáng ngưỡng mộ hay sao, tới mức Baek YiJin muốn cướp đi sự lạc quan ấy.  

I choose a new job, something I want to do well and make sure I do well. From a tourist office girl, she turned her car into an English teacher. Of course, before that, I was prepared to turn the car in the right direction so as not to get too close to me and not to hurt people. I came to a new environment, started working. The more I struggled, the more I realized that I really loved teaching. Whether it's the days of torrential rain, the days of frosty cold or the days when I come home late from work, I never complain about being tired or hesitant about work. The feeling that I couldn't find in previous jobs. It's not that the place isn't good, it's just that it's not where I belong. I started it and didn't think about anything else: “Just do it with all your heart.” I also learned a lot from the students I taught. The way children think is very different from adults. They simplify everything, all situations are not difficult for them, and "fear" does not seem to exist in the world of children. Na HeeDo in the movie "Age 21, 25" she always turns tragedy into comedy so that she can continue to dare to do it. Isn't the kid's positivity to simplify things so admirable, to the point that Baek YiJin wants to rob that optimism.

Đó là em, lần đầu thấy mình thật sự được sống. Hạnh phúc khi tới lớp,  hạnh phúc vì mình có thời gian trâu dồi làm bản thân tốt hơn mỗi ngày. Vui vì được sống cùng với gia đình, lại có thể tiếp tục được chia sẻ không gian, thời gian với gia đình mình. Bật cười khi thấy sản phẩm học tập của học sinh mình, cảm thấy tự hào vì học trò mình đáng yêu và giỏi lên từng ngày. Cảm thấy biết ơn bởi những người đồng nghiệp luôn sẵn sàng hỗ trợ, trở thành bạn, người hướng dẫn cho em. 

Hơn ai hết là lần đầu mình công nhận mình. 

It is me, for the first time seeing myself truly alive. Happy when I go to class, happy because I have time to make myself better every day. Happy to live with my family, can continue to share space and time with my family. Laughing when I see my students' learning products, feeling proud that my students are lovely and getting better every day. Feeling grateful because colleagues are always ready to support, become friends and guides for me.

Above all, it was the first time I recognized myself.


Lần đầu của mình là như thế, là hành trình chữa lành và tìm kiếm bản thân. Sau này sẽ vẫn có những thay đổi, bởi không gì là mãi mãi, có thể em của sau này sẽ chẳng coi đây là lần đầu nưa, ký ức sẽ nhạt phai, em sẽ tiếp tục có những lần đầu khác nữa. Và dù cho tương lai có bí ẩn ra sao thì em vẫn sẽ trân trọng, biết ơn và mạnh mẽ tiến bước như lần đầu. Hy vọng bạn, người mà mình hữu duyên gặp gỡ cũng sẽ có lần đầu. Lần đầu yêu thương, tin tưởng, tự hào về bản thân. Xin cảm ơn em - lần đầu tiên! 

My first time was like that, a journey of healing and self-discovery. There will still be changes in the future, because nothing is forever, maybe the children of the future will not consider this as the first time, memories will fade, they will continue to have other first times. And no matter how mysterious the future is, I will still cherish, be grateful, and move forward as strong as the first time. I hope you, whom I am destined to meet, will also have the first time. Love, trust, and be proud of yourself for the first time. Thank you - for the first time!

By Ely,


Thứ Ba, 15 tháng 3, 2022

Thành thật! Honest!

 

Thành thật ! Honest !



Vì sao những bộ phim hoài ức lại đc yêu thích như vậy. Mình của  trước đây chưa từng thắc mắc mà chỉ đơn thuần tận hưởng khoảnh khắc xem phim. Hiện tại chợt nhận ra, bởi đó là những thứ vô cùng giản dị, đời sống thường nhật. Là sự thành thật đến yếu lòng. Không có sự hiện đại , nó như sưởi ấm tâm hồn lạc lõng của ai đó ngoài kia. Bởi những thứ của thế giới hiện đại khiến con người quên đi bản thân, quên đi sự tận hưởng. Tiếng biển và tiếng chim sao lại được dùng cho nhạc thiền ư? Vì nó thuần khiến, tự nhiên không gượng ép là vì thanh âm nó mang đến là sự thành thật là của riêng nó không có sự gắng gượng.


Why are nostalgic movies so loved? My self had never wondered before, but simply enjoyed the moment watching the movie. Now I suddenly realize, because those are very simple things, everyday life. It is a heartbreaking truth. Without modernity, it's like warming someone's lost soul out there. Because things of the modern world make people forget about themselves, forget about enjoyment. Why are the sounds of the sea and birds used for meditation music? Because it is pure and natural, it is not forced because the sound it gives is its own sincerity without any effort.


 


Mình cũng muốn có một người như thế, nói lời yêu với mình. Không mong hồi đáp mà chỉ là cảm thấy muốn cười khi nhìn thấy, là vì người đó mà đi theo con đường đúng, là vì ánh sáng đẹp đẽ mà người ấy mang tới thế giới của mình. Sự chân thành đáng ngưỡng mộ. Sống hết mình cho ước mơ. Đau , mệt , uất ức, khóc , cười , những âm thanh của cuộc sống. Chân thật . Tiếng thì thầm của ai đó ở đầu dây bên kia. Tiếng trái tim rộn ràng vì ai đó. Tiếng lỡ nhịp vì một người. Thật thú vị. 


I also want to have someone like that, say love to me. Not expecting a response, but just feeling like smiling when I see it, it's because of that person that they follow the right path, because of the beautiful light that person brings to their world. Admirable sincerity. Live your life for your dream. Pain, fatigue, frustration, crying, laughter, the sounds of life. Honest . Someone whispering on the other end of the line. Heart beats for someone. The sound missed a beat because of a person. Interesting.


Sự nhẹ nhõm mà những bộ phim thanh xuân hoài xưa. Những thứ đơn giản của ngày xưa để ta biết hiện tại mình đã có nhiều thứ thế nào mà trân trọng cái mình của hiện tại.



The relief that the youth films are nostalgic. The simple things of the past let us know how many things we have now and cherish the self of the present.


Sự hài hước đến ngây thơ của những đứa trẻ khi lần đầu nhận ra chiếc nồi cơm có 2 phần, thắc mắc có nên rửa bát bằng nước rửa chén không. Đong 5 chén gạo cho 5 người ăn. Sự thành thật của những đứa trẻ. Bởi biết nhiều cũng không hẳn là tốt. Biết nhiều ở thế kỉ này là điều cần thiết nhưng biết nhiều khiến ta cũng có  nhiều gánh nặng hơn . Thứ gọi là trách nhiệm thật ra cũng đáng sợ lắm. Trách nhiệm là một đứa con ngoan, vợ hiền, chồng giỏi, vận động viên tài năng. Nhưng ngôn từ hoa mỹ gắn lên con người. Nỗi lòng đau đáu của ai đó , kỳ vọng . 


The innocent humor of the children when they first realized that the rice cooker had 2 parts, wondered if they should wash the dishes with dishwashing liquid. Measure 5 cups of rice for 5 people to eat. Children's honesty. Because knowing a lot is not necessarily good. Knowing a lot in this century is essential, but knowing a lot makes us also more burdened. The thing called responsibility is actually scary. Responsibility is a good child, good wife, good husband, talented athlete. But beautiful words are attached to people. Someone's heartache, expectation.


Là vì những chiếc voì nước bị vặn ngược lên mà chảy thành đài phun mà bật cười hạnh phúc, là khoảnh khắc cùng ngắm hoàng hôn trên biển mà lắng nghe tiếng thì thào của biển, là nước mắt của vết thương của ẩu đả, là bất lực vì mọi nỗ lực của mình dường như không đủ cho cái hố rỗng xã hội, là lạnh đến run người vì sự vô tình của những người xung quanh. Là những lúc tập tễnh, mệt lử người vì nỗ lực học tập, làm việc.Là dám khóc ở giữa đường. Là lúc ngước nhìn bầu trời mà bất giác thoả mãn : “ Đẹp thật đấy”


It's because the water elephants are turned upside down and flow into fountains that make them laugh happily, the moment they watch the sunset at the sea and listen to the whisper of the sea, the tears of the wounds of the fight, the helpless because all his efforts do not seem to be enough for the social hollow, is cold to shiver because of the carelessness of the people around. These are the times when people are limping and tired because of their efforts to study and work. It's time to look up at the sky and unconsciously satisfy: "It's so beautiful.”


Bởi vậy mà những thứ càng đơn thuần lại càng khiến người ta ngưỡng mộ và khát khao. 

Những đứa trẻ hiểu chuyện từ sớm lại khiến người lớn đau lòng cũng bởi sự hiểu biết của chúng. Vì người lớn hiểu được đó là gì, vì một chữ ‘biết’ mới thấy thương. Mỗi người lại ngưỡng mộ nhau về thứ gì đó. Về sự hồn nhiên của bạn, vì biết biến đau thương thành bi hài mà tiếp tục nỗ lực. Những lúc đau buồn con người hay tìm đến thiên nhiên vì đó là thứ vẫn ở đó, đơn thuần lặng lẽ. Em ghen tị với thân hình của anh. Anh ghen tị với sự vô tư của em. Tớ thấy ghen tị vì cậu có ước mơ, tớ ghen tị vì cậu học giỏi. Trong lòng ai cũng có bí mật. Bí mật về bản thân mà chỉ bản thân ms có thể hiểu và giữ riêng mình. Mùa hè miễn phí nên chúng ta hãy thử làm chủ nó đi. Tận hưởng hết mình, dù là làm gì cũng hãy thật thật hết mình, thật sự tham gia, thật sự là một phần của mảnh ký ức ấy, dù là đau thương hay vui vẻ. Tất cả rồi sẽ đi qua, không gì là mãi mãi. Sự đơn thuần , điều đáng quý. Con người thật lạ , đi một vòng để tìm lại lúc ban đầu. Sinh ra là một viên đá tinh khiết, trải qua bão giông, cầu vồng của cuộc đời để tô màu lên nó rồi lại khát khao tìm về màu nguyên bản.


Therefore, the simpler things are, the more people admire and desire.

Children who understand things at an early age make adults sad because of their understanding. Because adults understand what it is, because a word 'know' is painful. Everyone admires the other for something. About your innocence, because you know how to turn pain into tragedy and continue to work hard. In times of grief, people often look to nature because that is what is still there, simply quietly. I envy your body. I envy your carefreeness. I'm jealous because you have a dream, I'm jealous because you're good at studying. Everyone has a secret in their heart. A secret about herself that only she herself can understand and keep to herself. Summer is free so let's try to master it. Enjoy it to the fullest, whatever you do, do it to the fullest, really participate, really be a part of that piece of memory, be it painful or happy. Everything will pass, nothing lasts forever. Simplicity is precious. People are strange, go around to find the original. Born as a pure stone, through the storms and rainbows of life to color it, then yearned to return to the original color.


Vì những thứ ngốc ngếch mà vui vẻ, và vì một chữ dám mà tuổi trẻ mới đáng để hoài niệm!
Là vì sự thuần khiết, thành thật với chính mình, bỏ qua thứ được gọi là "hình tượng" để sống với hết thảy cung bậc cảm xúc.




Là ai cũng được, nhưng phải là em. Là chính bản thân mình. Bởi có thể em chưa nhìn thấy hết được cái đẹp mà em đang có, thứ mà người khác ngưỡng mộ em. Em có thể buồn mà khóc nấc và có cả những suy nghĩ không mấy tích cực và có thể hơi thở của em sẽ bị bóp nghẹt bởi vòng xoay của trái đất. Nhưng không sao cả, rồi em sẽ lại tìm được niềm vui, sẽ có người như thế, sẽ sẵn sàng đưa em ra khỏi bóng tối mà đến với thiên đường. Có thể là người yêu em, có thể là bạn em , người hướng dẫn của em và cũng có thể là chính em. Nhân cách thứ hai ẩn giấu sau sự yếu đuối kia là một cô gái mạnh mẽ, quyết đoán và là người nâng đỡ em.


Anyone can be, but it has to be me. Be yourself. Because maybe I haven't seen all the beauty that I have, that other people admire me. You can be sad and cry and have negative thoughts and maybe your breath will be suffocated by the rotation of the earth. But it doesn't matter, then you will find joy again, there will be someone like that, who will be willing to take you out of the darkness to heaven. It can be your lover, it can be your friend, it can be your guide and it can also be yourself. The second personality hidden behind that weakness is a strong, determined girl who is a supporter.


Thành thật với cảm xúc của mình, chấp nhận những khiếm khuyết của mình, hài lòng với những thứ mình có, biết ơn vì vũ trụ đã ưu ái gửi tới những trải nghiệm chỉ dành riêng mình, dù là gì, mình cũng xin cảm ơn vì đó là điều cần đến với cuộc đời của mình mà không phải ai khác. Là chữ duyên mà mình nên bước qua, có thể khó khăn đến phát điên, nhưng mình tin tưởng vào bản thân mình và vũ trụ. Mọi thứ đến với mình đều có lý do của nó. Và rồi mình cũng sẽ có thể, mình làm được.


Be honest with my feelings, accept my shortcomings, be satisfied with what I have, grateful that the universe has graciously sent experiences that are only for me, whatever it is, I would like to thank Thank you because that's what needs to come to your life and not anyone else's. It's a predestined word that I should step through, it can be crazy difficult, but I believe in myself and the universe. Everything happens to me for a reason. And then I will too, I can do it.


Xin hãy dành thời gian để ôm lấy tâm hồn mình một cách chân thành. Quên đi cái mớ bông gòn ngoài kia mà  ôm lấy bản thân mình để yêu thương, vỗ về rằng mình đã làm tốt rồi. Để yêu thương, chở che cho tâm hồn mình một chút, thêm một chút, thêm một chút. 





Please take the time to embrace your soul sincerely. Forget the cotton balls out there and embrace yourself to love and comfort that you've done well. To love, protect my soul a little, a little more, a little more.

By Ely,


Là em _ Am I

  Là Em It ’s you M ình phải là đứa trẻ ngoan. Mình phải là học sinh đứng nhất.  Mình phải là thủ khoa tốt nghiệp.  Mình phải là nhân vi...